MÙI RỪNG

18/05/2022 06:00 0 bình luận
Hà Nội, một ngày chật chội, nóng ẩm, bụi bặm và ồn ào. Chợt thèm cảm giác được đứng giữa rừng, xòe tay, ngửa mặt nhìn trời xanh qua mắt lá, hít thật sâu, căng đầy lồng ngực những mát lành, trong trẻo, tinh khôi. Ước gì gói được tất cả những xanh trầm của lá, vàng tơ của nắng, nhẹ tênh của gió… Ước gì. Để rồi, khi về thành phố, mở ra, lại nao nao nhớ MÙI RỪNG.

 

mùi rừng

 

Tôi muốn thấy mùi hương của quế

Phảng phất thơm như gỗ trên rừng

Lừng lựng bay len lỏi rưng rưng

Mùi của rừng hoang si trong ký ức

 

Tôi muốn hít thật sâu đầy lồng ngực

Những nguyên sơ bên dưới tán xanh trầm

Ôm vào lòng hồn cốt của u thâm

Để thương thầm chốn thị thành nhức nhối

 

Tôi muốn ngắm tia nắng rừng le lói

Chiếu xiên qua từng vạt cây già

Mùi gió sương đườm đượm giữa bao la

Vồn vã hít hà một nhành hoa e ấp

 

Tôi muốn ngày đi rừng trôi chậm

Mắt ngóng tìm mùa xuân ấm nơi hoa

Nhánh lan nào tím ngát thiết tha

Xòe cánh thắm trên bài ca rêu mốc

 

Tôi muốn nhớ trợt trươn từng con dốc

Ngai ngái nồng nồng hơi đất bốc lên cao

Tiếng chim rù rì ríu rít lao xao

Mùi của rừng nao nao thương nhớ!

 

N.H.Y

Nguyễn Hoàng Yến  Follow

Thơ quán và tác giả Nguyễn Hoàng Yến xin cảm ơn quý độc giả, cô bác anh chị em và các bạn ghé đọc, yêu thương và chia sẻ nội dung. 

 

3.48 / 5 trên 223 lượt đánh giá