08/05/2022 23:10
Thời gian, chuyến tàu đời người luôn lao nhanh về phía trước. Và trong hành trình một chiều ấy, những ga đã đi qua chỉ còn là ký ức thổn thức trong tâm hồn chúng ta. Đôi lần em chợt nghĩ, giá như có thể, anh mua cho em tấm vé khứ hồi. Ta sẽ trở về nơi ấy, sống lại những gì tốt đẹp nhất, níu giữ, nuôi dưỡng hạnh phúc đến tận ga cuối của cuộc đời. Sau này và mãi mãi… Nhưng tất cả chỉ còn là hoài niệm MONG MANH...
Cuộc đời này có vé khứ hồi không
Anh mua đi cho em trở lại xuân hồng
Em sẽ thắp ước mong thời thiếu nữ
Mặc kệ bây giờ là ký ức hư hao
Anh sẽ đón đưa em như buổi hẹn hôm nào
Cùng đến rạp xem phim giống bao đôi khác
Anh lại mở cho em nghe vài bản nhạc
Nói nói cười cười dù em nhát cứ im re
Giá mà anh có thể kể em nghe
Về những ngày hè trèo me trèo sấu
Em lí lắc vui như con sáo sậu
Đậu suốt bên anh chẳng nỡ phút xa rời
Nhưng cuộc đời chẳng trở lại anh ơi
Tất cả đã qua rồi như cơn mưa rào mùa nắng
Dẫu muốn nói ta cũng đành im lặng
Sợ vắng nhau rồi thương nhớ hóa mong manh.
N.H.Y