VỀ MIỀN NẮNG GIÓ

20/05/2022 19:30
Nắng thiêu đốt đến hạn khô, gắt cháy. Gió đến xơ rạc, hao gầy. Khắc nghiệt là thế, những vẫn có một Phan Rang, Ninh Thuận xanh trời, xanh biển, xanh rừng, xanh những thảo nguyên chăn thả ngựa cừu và xanh những vườn nho bạt ngàn dọc bờ sông Dinh. Một Phan Rang đẹp như thiên đường với những con người hiền lành, chân thật.

 

 

Cho anh về miền nắng gió quê em

Ngắm vịnh Vĩnh Hy xanh thẫm êm đềm

Đêm thắp lửa dạt dào say nhựa sống

Để thấy đời chẳng gì là không thể em ơi

 

Rừng núi hoang sơ đứng giữa biển trời

Tháp Chàm cổ mặc trầm nơi thời gian ẩn tích

Miền sa thảo chân phương bốn bề tĩnh mịch

Trái tim hiền lành lại thích những phiêu lưu

 

 

Cho anh ngắm hoàng hôn Bình Sơn rực rỡ yêu kiều

Gọi đêm xuống cô liêu trên biển vắng

Ninh Chữ ngàn đời ca bài ca cát trắng

Sóng ấp ôm trăng nghe gió hát ru mình

 

Anh mơ những bình minh nắng phủ tươi xinh

Đá xếp đá sóng tình trên núi Chúa

Cát Nam Cương mềm mại bay như lụa

Nắng nhạt dần theo nhịp múa Apsara

 

Phan Rang anh tìm về thảo nguyên xa

Trưa nắng cháy thấy bao la trời đất

Dịu dàng chảy dòng sông Dinh rót mật

Nho ngọt lành trên đất thấm mồ hôi

 

Thổn thức sao rơi đêm yêu đến cạn lời

Xào xạc gió anh về nơi cát nắng

Đi bên em dịu dàng trên biển vắng

Lắng đọng ân tình thương nhớ mãi Phan Rang.

 

N.H.Y