Anh trốn chạy giữa hai bờ thương nhớ
Dòng sông yêu bên bồi bên lở
Lại nhớ em rồi
Anh chẳng nỡ cất đi.
Lại nhớ em rồi
Đã dặn lòng
THÔI
Đừng nhớ nữa
Tại sao em vẫn là ngọn lửa
Giữa đêm dài thiêu đốt trái tim anh
Tưởng đã quên
Tưởng đã là đành
Anh gói gém ngày xanh cất vào quá khứ
Sao tình yêu giống như phép thử
Cứ tình cờ
Em ngược lối anh qua
Để lại bao ký ức vỡ òa
Những mảnh ghép mùa mơ hoa thức giấc
Chắc là anh chẳng thể quên em thật
Nợ nần gì sao tất cả không trôi
Em ám ảnh anh suốt một cuộc đời
Không trọn vẹn
Không thôi day dứt
Ai bảo rằng cuộc tình kia đã đứt
Ai bảo rằng trời đã bứt dây tơ
Em trở về trong hoang dại giấc mơ
Anh trốn chạy giữa hai bờ thương nhớ
Dòng sông yêu bên bồi bên lở
Lại nhớ em rồi
Anh chẳng nỡ cất đi.
N.H.Y