Tôi gọi tên em mùa hoa trắng
Một mùa hoa dưới nắng lúc đông tàn
Khắp rẻo cao khi sương sớm vừa tan
Em trong trẻo khoe nhụy vàng cánh trắng
Ngơ ngẩn tôi nhìn… ngẩn ngơ yên lặng
Em xuân thì… tôi chẳng thể quay lưng
Những thảm hoa như mây trắng bên rừng
Tinh khôi quá… tôi dửng dưng sao được
Bao lâu rồi chưa về miền sơn cước
Ngược Phiêng Cành, Pa Phách, Loóng Luông
Nà Ka, Mộc Châu hoa mận trắng bên đường
Hay Bắc Hà sương giăng triền núi vắng
Tôi sững sờ một vùng cao nguyên trắng
Mận Hà Giang dưới nắng bạt ngàn
Đá xám cằn sừng sững với thời gian
Thay áo mới muôn vàn hoa khoe sắc
Phố Cáo, Lao Xa không còn trầm mặc
Cánh tuyết ban sơ rắc trắng bản làng
Đẹp nao lòng hoa mận độ xuân sang
Tôi mơ màng gọi tên em hoa trắng!
N.H.Y