Sau cả ngày vất vả
Có một vị thương gia
Vào nhà hàng xa hoa
Thưởng cho mình bữa tối
Chợt tim ông đau nhói
Trước ánh nhìn muốn nói
Rằng con rất đói rồi
Của thằng bé mồ côi!
Chẳng thể nghĩ xa xôi
Ông vẫy tay gọi tới
Thằng bé trông rất tội
Có cả em đi cùng
Ông bảo chúng cứ dùng
Cứ ăn cho no bụng
Hai đứa trẻ ấp úng
Rồi cũng ăn ngon lành
Nhìn chúng cố thật nhanh
Ông thấy trào nước mắt
Cơn đói như bay mất
Ông lặng im mỉm cười
Chúng cảm ơn và rời
Mặt rạng ngời hạnh phúc
Ông nán thêm một lúc
Kết thúc bữa một mình
Trong ánh nến lung linh
Hóa đơn ghi rất lạ:
Tiệm chúng tôi tiếc quá
Không có hóa đơn nào
Tình người giá quá cao
Không thể thanh toán nổi
Chúc Ngài luôn hạnh phúc
Mãi mãi trong cuộc đời
Một giọt nước mắt rơi
Từ nụ cười nhân ái
Ông gật đầu đáp lại
Yêu thương luôn hai chiều!
N.H.Y