Hạ rớt xuống phượng cuối mùa đỏ ối
Một nốt trầm chầm chậm nghiêng rơi
Tháng bảy về trong nỗi nhớ chơi vơi
Mưa bất chợt giăng trắng trời cuối hạ
Anh mơ màng gọi em sau vòm lá
Đã thẫm xanh qua một nửa vụ hè
Vỏ cây khô ròn khàn tiếng khóc của ve
Bằng lăng tím rớt đầy xe ký ức
Em đâu rồi tuổi nào thơm giấy mực
Ánh mắt năm xưa anh thao thức thương thầm
Một thủa yêu người chỉ còn lại dư âm
Bởi hai đứa hai đường trần xa ngái
Biết đến bao giờ em ơi… anh khắc khoải
Bong bóng chông chênh mưa mãi lối em về
Cuộc tình nào quên giấc ngủ si mê
Tháng bảy lỡ… lời thề em tan vỡ
Anh xin em … xin em đừng trăn trở
Nhớ sống an vui và nhớ giữ thân mình
Hẹn kiếp sau nếu có được tái sinh
Anh nhất định sẽ chung tình chung bến.
N.H.Y