Sớm nay lướt vội vàng facebook
Thấy báo tin sinh nhật của một người
Em nhấn vào tấm ảnh thủa hai mươi
Anh đăng cap đùa là 20 nhân mấy
Sao cảm xúc bỗng nhiên kỳ lạ vậy
Muốn thả tim, muốn lấy hình động chức mừng
Nhưng trong lòng lại sợ rưng rưng
Sợ xao động, sợ mừng, sợ tủi
Anh biết không, em ngập ngừng bối rối
Một nút enter là tin gửi đi rồi
Anh có chờ em? Em tự hỏi và thôi
Hai chúng mình đã lâu không chung lối
Mối tình đầu thoảng qua như gió vội
Anh chưa kịp trao em lời thơ gối trên đầu
Cũng chưa bao giờ kịp nhận nụ hôn sâu
Chỉ là vẫn thương nhau nên day dứt
Mình đã chia xa, đó là sự thực
Nên phải nhủ lòng đừng đánh thức giấc yêu
Phải chi xưa đừng cao ngạo, tự kiêu
Đừng dứt khoát và anh liều, cứ giữ
Nhưng tình yêu đâu phải là phép thử
Chẳng thể phải chi… thẳng thể cứ kệ đời
Chỉ một câu này em muốn hỏi anh ơi
Anh có muốn cùng em trở về nơi yêu dấu?
N.H.Y