Anh bây giờ đang sống với tàn tro.
Thuyền lìa bến nhưng không bao giờ đến
Chốn yên bình nhặt sỏi ghép thành thơ...
Đừng rắc muối lên vết thương anh nữa,
Những lỗi lầm anh có chối gì đâu!
Em phải biết anh tới giờ vẫn xót
Đêm cuối cùng em khóc để rời nhau...
Đừng hát nữa những lời ca lửa cháy,
Anh bây giờ đang sống với tàn tro.
Thuyền lìa bến nhưng không bao giờ đến
Chốn yên bình nhặt sỏi ghép thành thơ...
Loanh quanh mãi lại quay về hướng cũ,
Gió thiên hà xoay mấy vẫn hành hương.
Đừng rắc muối lên vết thương anh nữa,
Lú lẫn nhau trong ràng buộc luân thường.
Những bông hoa bất tử không tàn úa
Bên kia sông, sau dốc cuộc tình xưa.
Đã quá rối một lần nên mãi mãi
Trong cõi đời, anh, kẻ điệp trùng thua...
Nhưng còn lại những âm ba điệu cũ,
Anh nâng niu cho giấc mộng luân hồi...
Sẽ thêm kiếp hay không bao giờ khác,
Ta với mình không thể thế mà thôi...
(2013)
Tác giả Hồng Thanh Quang