10/05/2022 15:20
Anh yêu dấu,
Anh biết không, chiều nay, trong ánh hoàng hôn đỏ ối của mùa hè, em mở cửa, nhìn ra ngoài, bất chợt bắt gặp giàn hoa giấy đang tím rực lên. Màu tím ấy như rưng rức gọi về những kỷ niệm yêu thương thổn thức trong tim. Giàn hoa tím ấy, dù nắng hè có khô nóng đến đâu, vẫn tươi thắm như sức sống bền bỉ, mãnh liệt của tình yêu.
Anh biết không, chiều nay, trong ánh hoàng hôn đỏ ối của mùa hè, em mở cửa, nhìn ra ngoài, bất chợt bắt gặp giàn hoa giấy đang tím rực lên. Màu tím ấy như rưng rức gọi về những kỷ niệm yêu thương thổn thức trong tim. Giàn hoa tím ấy, dù nắng hè có khô nóng đến đâu, vẫn tươi thắm như sức sống bền bỉ, mãnh liệt của tình yêu.
Hoàng hôn buông em nhìn ra ô cửa
Phố chẳng còn nắng lửa của hè sang
Phía trời xa ánh lên ráng chiều vàng
Phản chiếu vào giàn hoa đang tím rực
Nắng sắp ngủ rồi chỉ có hoa vẫn thức
Màu thắp yêu thương rưng rức gọi xưa về
Sắc tím hồng gợi nhớ cả triền đê
Hoa trinh nữ cũng tím tê dại mắt
Chỉ khác là em không buồn hiu hắt
Không thét gào quặn thắt giữa dại điên
Anh mang em trở lại thế giới hiền
Thổn thức ru em sang bình yên dịu mát
Ngày có anh em cất cao tiếng hát
Lá mơ xanh bát ngát bên đời
Những chùm hoa đổ xuống tím chơi vơi
Như nhắc mãi một đời yêu tha thiết.
N.H.Y