CẠN MÙA

16/09/2022 22:50 0 bình luận
Em thương,
Em còn nhớ lần chúng mình quẳng hết mọi thứ, rủ nhau đến hồ sen giữa tiết thu sang không? Hôm đó, sau cơn mưa mùa, trời đất mát lành, tinh khiết. Anh đã chỉ cho em những chiếc lá sen đang sẫm già hoặc bắt đầu loang màu thời gian. Những gân lá già đanh lại, gồ lên, hằn rõ. Những đốm nâu xuất hiện, rộng dần. Và giọt sương hay giọt nước đọng trên lá nữa, như cõng cả mảnh trời thu trên đó. Không biết giọt nước có biết không, chiếc lá đã sắp tàn, nhưng thân vẫn thẳng đứng, trầm tĩnh, bình yên. Cạn mùa sen, vàng mùa cúc. Thương lắm.

cạn mùa

Sen đã cạn mùa phải không em

Màu thời gian đang loang trên lá

Anh nghe những tàn phai rất lạ

Lẻ loi, nhụy rã sợi vàng

 

Xin em đừng hóa giọt đa mang

Đừng làm sương lang thang trên lá

Chỉ biết trời kia là tất cả

Em ơi, chiếc lá sắp tàn

 

Nếu mùa sen như vẽ trên toan

Anh dừng đốm nâu lan khắp lá

Gam màu trầm đi qua thong thả                                             

Bình yên, sen đã cạn mùa

 

Ngày ngắn dần, trời rắc cơn mưa

Gánh hàng hoa gánh mùa vào ngõ

Bông cúc em vàng lên ngực nhỏ

Xa xa trong gió… thu về.

 

N.H.Y

Nguyễn Hoàng Yến  Follow

Thơ quán và tác giả Nguyễn Hoàng Yến xin cảm ơn quý độc giả, cô bác anh chị em và các bạn ghé đọc, yêu thương và chia sẻ nội dung. 

 

3.5 / 5 trên 219 lượt đánh giá