Nhớ Thu xưa sấu chín sau đình
Em đi mất, ao ngâm đầy mây trắng
Ta xa làng, khoác áo nhà binh
Thu Hà Nội rực rỡ sắc màu: trắng của mây, xanh của lá, vàng của sấu. Thu Hà Nội xa vắng, hoài niệm và nhớ thương trong tác phẩm của thi nhân. Thơ quán xin trân trọng giới thiệu THẤY MÂY TRẮNG NHỚ MÂY TRẮNG, một bài thơ đầy lãng mạn và cảm xúc về mùa thu của nhà thơ, nhà báo Đỗ Trung Lai.
Ta chậm bước trên hè trưa phố vắng
Cho hơi may ngấm vào thịt da mình
Thu Hà Nội bắt đầu từ Cửa Bắc
Lá cũng bắt đầu xanh mong manh
Dăm thiếu nữ xúm quanh người bán sấu
Tíu tít giành những quả vàng thơm
Tiếng cười họ đậu lên cành thay quả
Giời trên đầu dường ưu tư hơn
Ta cũng đã Thu lâu rồi đấy nhỉ
Nhớ Thu xưa sấu chín sau đình
Em đi mất, ao ngâm đầy mây trắng
Ta xa làng, khoác áo nhà binh
Rồi chiến trận, rồi đường thiên vạn lý
Vai ta giờ chi chít toàn sao
Gặp sấu chín và tiếng cười thiếu nữ
Lại nhớ ngày mây chết đuối trong ao
Mây chết đuối, tình không còn sống lại
Con ao xưa, ai lấp đất xây nhà
Mây vĩnh viễn bị chôn vào đất tối
Từ những ngày xa, vời vợi xa
Ta chậm bước trên hè trưa phố vắng
Cho hơi may ngấm vào thịt da mình!
Đỗ Trung Lai