Cho em một chốn đi về
Trong tim sâu thẳm cơn mê đêm dài
Ngoài kia bụi bặm trần ai
Biển người chật chội mệt nhoài chen nhau
Cho em quên những nát nhàu
Lấp đầy em những hố đau điên cuồng
Đi qua mướt mải nắng buông
Chỉ còn đọng lại tiếng chuông đại hồng
Cho em cả một dòng sông
Êm đềm chảy tới mênh mông tâm hồn
Ôm em tàn bóng hoàng hôn
Đưa em ra khỏi cô đơn lạc loài
Cho em thức giấc sớm mai
Anh thương vá lại vết gai xước cào
Xanh yêu những giấc chiêm bao
Ru em về mãi ngọt ngào trong em
Ngoài kia sương đã ướt đêm
Cho em giọt sống say thêm ân tình
Vô thường có diệt có sinh
Qua rồi mới hiểu yên bình là đâu
Cho em tha thiết từ đầu
Hương yêu sóng sánh ẩn sâu trong mình
Cho em về với nguyên trinh
Để anh thương lại bóng hình tri âm.
N.H.Y