Anh lên miền núi với em không
Để tối sưởi chung bếp hồng
Gió lùa qua cửa đông tê tái
Sương lạnh bên rừng thấm ướt vai
Hun hút quanh co một lối dài
Lau lách xà vào sợi tóc mai
Ướt mi sương sớm còn ngai ngái
Mùi núi đêm hoang dại môi mềm
Thêm một lần ngắm mặt trời lên
Ở thiên đường mang tên ải Bắc
Đỉnh Tà Xùa ngàn năm trầm mặc
Đợi nắng ru mây trắng bồng bềnh
Mỏm đầu rùa nhìn xuống chênh vênh
Ngợp tầm mắt mông mênh hùng vĩ
Biển mây núi bạn tình tri kỷ
Lưng khủng long kỳ bí giữa trời
Mình cùng lên đỉnh Gió anh ơi
Lạc vào nơi đẹp như cổ tích
Tay chạm mây bốn bề tĩnh mịch
Ngắm đất trời xích lại gần nhau
Hoàng hôn buông rực rỡ sắc màu
Sau cây táo cô đơn lặng lẽ
Anh bên em thì thầm khe khẽ
Có chúng mình cây sẽ hết cô đơn.
N.H.Y
25/12/21