TẤM ẢNH MÙA ĐÔNG

23/12/2023 19:40
Viết từ cánh đồng quê mùa đông, một chiều mờ mịt sương giăng. TA gọi TA của những ngày xanh biếc là EM. Vệt trắng kia là đàn vịt thả đồng đang bơi dọc mương. Hai vết trắng như dấu ngã mỏng mảnh kia là đôi cò trắng bay lên khi thấy bóng mình đi đến. Mình đã cố rón rén mà chúng vẫn phát hiện ra. Gốc ruộng mùa đông mênh mông, trầm buồn, thanh vắng và cô đơn đến lạ. Những mùa đông ngày xưa cũng thế nhưng đâu biết buồn vì còn mải đốt lửa, đuổi nhau và rình bắt chim bắt cò mà chưa bao giờ bắt nổi.

Hà Nội cuối mùa đông

Bàn tay vội xoa nhau tìm hơi ấm

Quán vỉa hè không em rét cóng

Gió lạnh lùng thổi buốt cành khô

 

Em bây giờ có còn chút ngây ngô

Có nhớ không ngày ta xanh biếc

Rét tái tê gọi là rét ngọt

Chiếc áo yêu thương êm ái vô cùng

 

Ta vô tình gặp tấm ảnh mùa đông

Con đường nhỏ xuyên không về quá khứ

Sương mỏng mảnh mờ xa chân trời cũ

Đôi cánh cò bay trắng muốt cánh đồng chiều

 

Ta zoom vào từng góc nhỏ dấu yêu

Mỗi pixcel một cành hoa cánh bướm

Một vệt chân trần in trên cỏ ướt

Một tuổi thơ ta mải miết vẽ thiên đường.

 

23/12/23

Nguyễn Hoàng Yến