07/06/2022 07:10
Một ngày, tôi trở lại. Bến sông xưa lặng lẽ. Con đò lặng lẽ. Em đâu rồi? Chỉ có bốn bề sông nước đáp lại tôi. Cả một trời ký ức bồi hồi. Vắng em. BẾN SÔNG XƯA vời vợi
Ai về bến cũ sông xưa
Cho tôi gửi chút nắng mưa một thời
Lách lau xơ xác bên trời
Em sang sông mất, để đời truân chuyên
Cũng là phận gái thuyền quyên
Bỏ tôi, em đến tìm duyên nơi nào
Bến xưa tôi đứng nghẹn ngào
Người xưa không thấy...gió xào xạc đưa
Nhớ em một thoáng ban trưa
Lời ru ký ức đò đưa gợi về
Dáng ai thấp thoáng bờ đê
Giật mình, tôi tỉnh cơn mê đầu đời
À ơi cây cải về trời
Em sang bên nớ, tôi rời bến yêu.
N.H.Y