Chiều không anh …em tìm về lối cũ
Phố hanh hao ngơ ngác lá phủ đầy
Nắng ươm vàng xao xác gọi heo may
Thu trôi mãi sang một ngày đông giá
Nhặt cánh hoa rơi nghe lòng mình rất lạ
Nửa chênh chao nửa bỗng hóa dại khờ
Khúc giao mùa hoang hoải một giấc mơ
Dòng sông cũ xa mờ trông con nước
Em bâng khuâng trong dòng đời xuôi ngược
Rồi vô tình bước về phía không anh
Níu thời gian tìm một chiếc lá xanh
Sợ rụng hết trơ cành khi đông tới
Niệm khúc xưa con thuyền không bến đợi
Sóng dập dềnh chới với gọi tên nhau
Hoàng hôn buông tím ngắt một màu
Gió thổi lại khúc kinh cầu xa vắng
Chiều không anh em về trong yên lặng
Nơi cuối ngày giọt nắng sắp ngủ say
Trên cao kia thao thức mảnh trăng gầy
Cánh vạc nghiêng mây chở đầy nỗi nhớ.
Chiều không anh bên bồi thương bên lở
Lỡ hẹn chuyến đò… nức nở bến không anh!
N.H.Y