01/10/2022 07:55
Tháng Mười. Mùa thu đã vơi đi một nửa. Hà Nội tháng Mười, mùa thu rõ rệt nhất trong năm. Nắng không còn gay gắt. Heo may bắt đầu thở dài trên phố. Lá vàng bắt đầu rơi. Tháng Mười là những cơn mưa bất chợt trong ngày hay những giọt thu tí tách trên lá trong đêm. Là màn sương mỏng giăng mờ mỗi sớm mai. Tháng Mười, ngày như ngắn lại mỗi khi chiều buông, lòng người như đi lạc cuối ngày trầm. Tháng Mười làm ai đó nhớ thương ai.
Anh có về Hà Nội tháng mười không
Em để phần anh trái hồng chín đỏ
Ngọt đến se lòng sau từng đợt gió
Thấp thoáng trên cao, ngọn lửa nhỏ giao mùa
Hà Nội tháng Mười là những cơn mưa
Vừa xối xả ào ào bỗng lặng thinh ngơ ngác
Để lại con đường lá vàng rơi xao xác
Sau bước chân ai đi lạc cuối ngày trầm
Tán bàng già đỏ lựng, mái nâu thâm
Em tóc rối như những lần hanh cũ
Tiếng rao đêm giật mình cơn mê ngủ
Gió bấc đầu mùa hé cửa gọi trăng suông
Chiếc áo thu vàng, anh gói trọn yêu thương
Giữ ấm cho em trên con đường phai úa
Để lúc đông sang em tìm hương hoa sữa
Ướp gió nơi anh thơm như thủa ban đầu.
N.H.Y