12/09/2022 22:30
Mùa thu Hà Nội thế nào em nhỉ? Là nắng vàng, trời xanh. Là heo may trên phố. Là lá vàng lãng đãng rơi. Là cốm xanh. Là hoa sữa nồng nàn và những cây hoàng lan cổ thụ khoe cánh vũ nữ vàng thơm. À, quên thế nào được. Hà Nội mùa thu còn có những ngón tay búp măng thon thon, mềm mại, trắng muốt như ngọc và thơm đến xúc động. Là em muốn nhắc đến hoa ngọc lan đấy. Mỗi lần đi qua chỗ cây ngọc lan, em đều len lén hái cho mình một bông, giấu vào vạt áo rồi tha hồ hít hà mùi hương nồng nàn, dễ chịu đó.
Ai đang giở từng trang màu nắng
Rắc sợi tơ vàng lên khắp thế gian
Ai thổi heo may vào lồng ngực đa mang
Sau những cơn mưa ngỡ ngàng trên phố
Tôi đi tìm thu, gặp em nơi ngõ nhỏ
Lấp ló nghiêng nghiêng trong mắt lá mơ màng
Bối rối lòng lần tìm ngón tay đan
Búp trắng tinh khôi vương cung đàn thương nhớ
Ngọc lan em dịu dàng nương theo gió
Níu bước chân ai quyến rũ mơ hồ
Hương ngọt ngào kín đáo một trời thơ
Thơm quyến luyến, tôi thẫn thờ tiếc nuối
Hỏi lá, hỏi hoa, vườn yêu kia bao tuổi
Sao thu về mang hương cuối giăng tôi
Để đôi chân mòn mỏi khắp đất trời
Bỗng chững lại… ở nơi em yêu dấu.
N.H.Y