15/05/2022 06:10
Quê tôi, ven dòng sông Đáy. Ngày xưa, các cụ kể rằng, cứ xuân sang, người ta lại chèo đò trên sông Đáy đi chùa Hương, vừa đi vừa hát. Dòng sông đầy ắp tiếng cười. Lòng người rộn ràng hành hương về đất Phật. Trong vắt, xanh biếc, vàng mơ…đường vào Hương Tích như bồng lai tiên cảnh, thanh vắng, tĩnh lặng.
Ai đặt tên suối Yến
Bốn mùa trôi dịu dàng
Nhịp mái chèo thời gian
Khỏa dòng lam yên tĩnh
Đây chốn thiền thanh tịnh
Bình yên nước in trời
Đò thong thả dạo chơi
Giữa hai sườn núi biếc
A Di Đà tâm thiện
Từng bậc trên Thiên Trù
Nhìn lên ngỡ thiên thu
Đọng vào nơi trần thế
Hoa mai như tuyết nhẹ
Tinh khôi hé bên đời
Chùa Tiên áng mây trôi
Trên sắc trời xanh thẳm
Cõi vô minh xa lắm
Qua suối Giải Oan rồi
Gạt rửa bụi trần thôi
Người về nơi cảnh mộng
Nam thiên đệ nhất động
Không gian ngát hương trầm
Kính Phật Quán Thế Âm
Tầm thanh cứu khổ nguyện
Hương Tích người niệm niệm
Xin bình yên ta bà
Rồi hoan hỉ bước ra
Tìm rừng hoa mơ trắng
Khách thập phương im lặng
Nghe gió hát nắng vàng
Mênh mang bông gạo đỏ
Giữa đất trời xuân sang.
Chùa Hương
Xuân Nhâm Dần – 2022