13/05/2022 15:20
Đà Lạt chớm sang đông. Cả một miền cao nguyên rạo rực dã quỳ về thắp lửa. Người ta bảo, dã quỳ là loài hoa gọi nắng. Bởi dã quỳ nở, Đà Lạt bước sang mùa khô, nắng dần ướp vàng thêm những cánh hoa hoang dại giữa núi rừng. Sắc hoa đượm màu ký ức, tha thiết chảy ven lối mòn, dòng sông, con suối, triền núi, sườn đồi. Dã quỳ vàng lên hoang hoải, bồng bềnh thương về một truyền thuyết tình yêu cháy bỏng trên ngọn núi Lang Biang.
Em có về cao nguyên đất đỏ
Những ngày mênh mông
Đồi thông vi vút gió
Sương tan dần
Mưa thôi rơi trên cỏ
Đợi mặt trời lấp ló phía chân mây
Đón một mùa hoa
Thương nhớ vơi đầy
Nghe câu chuyện tình còn đây trên núi thắm
Lang Biang
Mơ về miền xa thẳm
Lời nguyện thề đắm đuối mãi bên nhau
Cánh hoa vàng
Huyền thoại gửi mai sau
Dẫu lìa đời vẫn một màu son sắt
Nắng em ơi
Nắng trong ngần ánh mắt
Nắng dát vàng trước mặt cả đồi hoa
Triền núi
Con đường
Và những nếp nhà
Dã quỳ nở trong bao la trời đất
Môi em cười
Ôi nắng vàng rót mật
Nhựa sống căng tràn
Đà Lạt thật như thơ
Hoang hoải lối về
Hoang hoải mọi giấc mơ
Anh thẫn thờ
Dã quỳ em gọi nắng.
NHY
26.11.21