Hay chúng mình thôi đừng gặp nữa
Em sợ rằng màu mắt đã khác xưa
Em sợ lòng sẽ đổ cơn mưa
Giữa nắng lửa của trưa hè tháng sáu
Còn nữa không anh ánh nhìn thương đau đáu
Của cái thời phượng đỏ phải xa nhau
Em sợ rằng gặp lại sẽ thêm đau
Bởi cánh phượng những ngày sau đã úa
Nắng hạ đi qua ta hóa thành hai nửa
Chới với những mùa chẳng thể ghép nên đôi
Đắm say thủa nào rơi mãi phía xa xôi
Dẫu tiếc nuối cũng trôi vào dĩ vãng
Còn nữa không anh những chiều vàng lãng mạn
Môi mắt trao nhau tan trong sóng yêu đầu
Em co mình cố hít thở thật sâu
Mình chẳng thể nắm tay nhau được nữa
Nếu có chăng chỉ là tim mở cửa
Chắp cánh yêu thương giữa hư thực vô thường
Hai ngả hai người mãi mãi một chữ thương
Bao giờ gặp trên chặng đường thiên lý
Xin trân trọng gọi nhau là tri kỷ
Bởi chẳng thể yêu nhưng luôn nghĩ không rời.
N.H.Y