01/11/2022 17:55
Tháng Mười một rồi em. Ta đi bên nhau thêm mùa đông nữa. À mà sáng và trưa nay, vẫn còn nắng vàng ruộm. Cái nắng căng đầy khiến ai cũng nghĩ rằng mùa thu đang độ chín, đẹp nhất, rực rỡ nhất. Thế mà chiều đến, trời đã sầm sập tối. Có lẽ, thời tiết giao mùa là như thế. Nửa ngày của mùa thu. Nửa ngày của mùa đông. Và dưới bầu trời đầy mây xám, gió se se, lòng người, chẳng ai bảo ai, tự nhiên nhớ lại những ký ức xưa rất xưa. Lạ thật. MÙA ĐÔNG ĐANG SANG.
Heo may vắt ngang trời tiếng thở
Tháng Mười đi qua, chở cơn gió giao mùa
Người đàn bà vô tình chạm phải giọt mưa
Chợt nghĩ tới vạt nắng đùa trên lá
Em cười chưa mà tối nhanh đến lạ?
Tháng Mười một lao xao, ruộng đã hết lúa vàng
Rồi sáng mai thôi, để lại cánh đồng hoang
Gốc rạ bàng quan, bầu trời đang muốn khóc
Con đường nhởn nhơ sau ngày mùa khó nhọc
Đàn vịt cần cù mót thóc còn vương
Mẹ chọn nếp cái hoa vàng, rang chín đậu tương
Hong nốt nắng, gói mùi hương trong bếp
Chị phơi chăn chuẩn bị mai kia trời rét
Em gọi cả nhà nhìn theo vết thiên di
Anh lặng lẽ cười khi em thích họa mi
Em thầm thì… Anh nói gì đi cho ấm!
N.H.Y