Có gặp lại những người xưa ấy
Đợt tới hội khóa rồi, bạn đến đi cho tớ thấy
Cô bé của ngày xưa thơ ngây đến dại khờ
BẠN:
Tối qua, trong cơn say, bạn gọi nói lan man
Rằng: “ngày xưa tớ đã từng thích bạn
Thích bạn nhiều, bạn ơi nhiều lắm
Nhưng tớ đành im lặng giữ lặng im
Mấy thằng kia làm tớ bị chìm
Chúng nó hot boy nhanh như chim bạn ạ
Tớ chậm chạp hơn không ghẹo hoa tán lá
Chỉ dám đứng từ xa ngắm bạn mỉm cười
Đã lâu lắm rồi chắc bạn vẫn xinh tươi
Có gặp lại những người xưa ấy
Đợt tới hội khóa rồi, bạn đến đi cho tớ thấy
Cô bé của ngày xưa thơ ngây đến dại khờ”
TỚ:
Tất cả đã xa rồi, xa lắc xa lơ
Tớ thủa ấy như một tờ giấy trắng
Chỉ biết học bài tới đêm khuya vắng
Kệ đám bạn thích mình, tớ chẳng để ý ai
Thời gian lướt qua như tiếng thở dài
Gánh cuộc đời trên hai vai nặng trĩu
Bạn có biết không những trần ai bận bịu
Đã biến tớ thành cơm nguội hẩm hiu
Chỉ là muốn che đi những nét ỉu xìu
Nên tớ có online cũng lìu tìu đôi ba ảnh cũ
Để những người xưa tưởng tớ còn quyến rũ
Buông mấy lời khen cho tớ ấp ủ vui buồn
Thôi đợt này hội khóa tớ đến luôn
Bạn đừng sốc, đường bảo thương tớ nhé
Hãy cứ cười và chào nhau khe khẽ
Như cái ngày vui vẻ học chung nhau
Cứ thế đi… Ai mà chẳng phai màu.
17/7/22
N.H.Y