16 tuổi cô âm thầm thích hắn
Cô bình thường ở trong lớp mà thôi
18 tuổi, hai người không kết đôi
Vẫn là bạn, thế thôi, không khác
Là bạn thân, hắn đùa cô rất ác
Cô cố tình ngơ ngác để gặp nhau
Và một hôm, họp lớp thủa trẻ trâu
Mọi người bảo hắn mau khoe bạn gái
Cô nghe thấy liền vội vàng hăng hái
Mặc đẹp, phấn son, xinh gái nhất đoàn
Nhưng ôi thôi đời thật lắm trái ngang
Hắn dẫn đến một cô hoàn toàn khác
Hắn mỉm cười nhìn cô kinh ngạc
Ai xinh đẹp thế này? Tớ lác cả mắt đây
Cô chẳng nói gì mà khóe mắt cay cay
Trái tim khóc như ngày mưa tầm tã
19 tuổi, hắn trở thành người lạ
Du học nơi xa, còn cô vẫn ở nhà
Đã thế thì cô cũng phải như hoa
Xuất sắc, mượt mà để xứng vai vừa lứa
Nhưng tất cả chỉ là cô tự hứa
Hắn trở về, dửng dưng không mở cửa tâm hồn
23 tuổi đầu, cô chưa từng biết nụ hôn
Lặng lẽ sớm hôm âm thầm chăm sóc hắn
24 tuổi có người thương cô lắm
Nhưng chẳng thể dối lòng mình, cô từ chối anh luôn
Anh ân cần chẳng lấy làm buồn
Mà xin phép được yêu thương cô trước
Rồi cứ thế, cô không sao tính được
Hắn kết hôn, cô xụp đổ, nước mắt rơi
Chỉ có anh vẫn lặng lẽ bên đời
Nâng niu cô, không một lời than vãn
26 tuổi, cô nấu cơm, anh tranh rửa bát
Anh sợ rằng con gái, hại da tay
Cô sợ sinh con sớm sẽ mất hay
Cha mẹ nói, anh nhận ngay có lỗi
Từ hôm ấy, cô thấy anh rất tội
Chân thành yêu cô, chẳng giận dỗi bao giờ
Thế mới biết đời là một giấc mơ
Người ta muốn lại hững hờ bay mất
Cô tự nhủ hạnh phúc này là thật
Chẳng phải người cô yêu nhất một thời
Mà là vòng tay ôm cô lúc chơi vơi
Nguyện cho cô cả một trời đông ấm.
N.H.Y