07/10/2022 18:28
Hà Nội một ngày thu, áo lụa vàng lạc trong chiều vắng. Những bước chân trên lá như xôn xao ký ức một thời. Ánh nắng nghiêng. Cánh hoa tường vi nghiêng. Mái ngói rêu phong nghiêng một góc trời. Nụ cười nghiêng. Chiều chậm rơi. Nghiêng bên này là nhớ. Ngả bên kia cũng nhớ. Chắc tại mùa thu, nên Hà Nội, trong một khoảnh khắc tuyệt vời, đã trở thành CHIỀU NGHIÊNG trong tim người con gái.
Hà Nội
Một chiều chậm rơi
Giọt nắng cuối trời
Nghiêng nghiêng lối cũ
Bước chân em xôn xao con đường lá phủ
Nỗi nhớ nghiêng bên mùa
Nỗi nhớ gọi thu sang
Một chiều nghiêng nghiêng
Em nghiêng áo lụa vàng
Nghiêng mãi về anh mênh mang con phố vắng
Nhặt cánh tường vi rơi ngả nghiêng trong yên lặng
Miền nhớ dội về
Xa vắng
Chơi vơi
Mái ngói rêu phong
Nghiêng nghiêng một góc trời
Thổn thức nơi em một thời hương hoa sữa
Nụ cười nghiêng nghiêng
Đôi mắt anh thắp lửa
Một nửa trang thơ
Một nửa ánh dương chiều
Hà Nội nghiêng nghiêng… Hà Nội yêu!
N.H.Y