07/09/2022 22:39
Có một ngày, em bỗng hóa mùa thu. Là ta nghĩ thế. Em biết vì sao không? Bởi một chiều, nắng rát bỏng đi vắng, mưa về. Và sau mưa, heo may như nhởn nhơ trên phố. Ta bỗng gặp dáng em tha thướt trong thu. Là thu hóa thành em? Hay em hóa thành thu? Hình như ta ghen với heo may vì heo may mới có thể ôm em ngay lúc này. Hình như ta ghen với ngọc lan vì hương thơm khiến em chẳng còn để ý đến ta mà chỉ ngơ ngẩn hít hà. Thật buồn cười. Hình như ta đã GHEN VỚI MÙA THU.
Em hóa mùa thu
Lòng ta thành cơn gió
Ghen với heo may
Nghiêng ngả chốn hẹn hò
Áo lụa em vàng
Ta dụi mắt buồn xo
Từ dạo thu sang
Ta như đò không bến
Ta thấy giận hờn
Sao mùa thu lại đến
Đem hương ngọc lan
Thơm quyến luyến cả mùa
Nắng bớt gắt dần
Trái sấu hết vị chua
Ngọt khát môi em
Ta người thừa, bối rối
Em hóa mùa thu
Làm ta thành có tội
Ghen với câu thơ
Ghen cả lối em về.
N.H.Y