11/10/2022 22:48
Một sớm thu, có người con gái nhìn ra ngoài cửa sổ. Ô kìa, trời trong vắt, hình như cả một triền thu đang trải dài trong lòng phố. Những tán lá bằng lăng xôn xao trong mắt trong. Mấy con chim sâu chuyền cành rưng rưng gọi bạn. Và khoảnh khắc ấy, cô chợt nhớ người nơi xa. Giá giờ này đang ở Hà Nội. Giá còn là những ngày xưa, cô và anh sẽ đi trên con đường hò hẹn mà dệt mãi yêu thương.
Có một miền thu trải dài trong lòng phố
Gió xôn xao trên mắt ướt ngập ngừng
Chim chuyền cành gọi bạn rưng rưng
Mây lơ lửng trôi lưng chừng biếc
Về đi anh Hà Nội đang da diết
Nhớ nhớ thương thương tiễn biệt nắng giao mùa
Lá thẫm già ôm hạt cốm non xưa
Sen Bách Diệp ngậm cánh trà vừa hái
Về đi anh, Hà Nội đang con gái
Ngâu sắp đi rồi, mình thắp lại triền thơ
Cho ngón thời gian mềm mại xe tơ
Dệt tấm lụa ban mai mờ sương khói
Về cùng em đi anh, Hà Nội thu đang gọi
Nhặt lá vàng rơi, bâng khuâng cõi tiên bồng
Mình giữ nguyên mùa yêu ấy được không
Em thả thuyền xuôi theo dòng thương nhớ
Về Hà Nội đi anh, về đi… em mắc nợ
Cả một miền thu tơ vương lối hẹn hò.
27/8/22
N.H.Y