MIỀN KHÔNG ANH

26/09/2022 22:35 0 bình luận
Khoảng trời không anh, em thành lữ thứ
Đêm không anh, em tự ru mình
Ngày không anh, em quên áo lụa xinh
Thu không anh, em phai tình… thu úa

miền không anh

Ai thả heo may cho mùa thêm hanh vắng

Lá vàng rơi yên lặng lối em về

Con sóng xô bờ ngằn ngặt phía chân đê

Lọn tóc thề dần vơi theo năm tháng

 

Mây vô tình trôi, trăng vô tình sáng

Em hứng ánh vàng gột rửa hồn thơ

Đâu dáng ai quen tựa cửa đợi chờ

Đường thăm thẳm, ngẩn ngơ phong thư cũ

 

Khoảng trời không anh, em thành lữ thứ

Đêm không anh, em tự ru mình

Ngày không anh, em quên áo lụa xinh

Thu không anh, em phai tình… thu úa

 

Anh đừng để trái tim em tắt lửa

Đổ bóng hoàng hôn, em thắp nốt tro tàn

Lá bời bời lấp lối đi hoang

Em nhặt lá, góp hoa vàng, đợi nắng

 

Miền không anh, trống vắng… thu về.

 

N.H.Y

Nguyễn Hoàng Yến  Follow

Thơ quán và tác giả Nguyễn Hoàng Yến xin cảm ơn quý độc giả, cô bác anh chị em và các bạn ghé đọc, yêu thương và chia sẻ nội dung. 

 

3.44 / 5 trên 239 lượt đánh giá