20/10/2022 19:10
Người đàn bà soi gương. Chợt đôi mắt sẫm lại khi bắt gặp những nếp thời gian trên khóe mắt. Người đàn bà buồn. Hai giọt long lanh cứ thế tự chảy ra. Thời gian chẳng bao giờ dừng lại. Chị không bao giờ trở lại ngày xưa được nữa… Nhưng chị đâu biết rằng, ở một nơi xa, có người đang lặng thầm gửi chị những yêu thương. Với anh, chị được bình yên, hạnh phúc từng phút giây hiện tại, đó mới là đang sống cuộc đời của chị.
Thôi em đừng soi gương
Rồi lại buồn khi thấy dấu thời gian trên mắt
Thôi em đừng cóp nhặt
Những mảnh đa đoan bám chắc kiếp người
Anh muốn ngắm em nở nụ cười tươi
Chẳng vội vàng như tuổi hai mươi ngơ ngác
Không loay hoay như đàn bà mùa thu đi lạc
Hạnh phúc tự mình giữa sóng nhạc bờ thơ
Em đừng lục tung lên ký ức đã xa mờ
Anh lại rối lòng lo em vẩn vơ suy nghĩ
Mảnh trăng vỡ rồi, mây trôi vô vị
Em tiếc nuối làm gì kỷ niệm đã vuột tay
Anh mong em vui vẻ mỗi ngày
Sống trọn vẹn ngay phút giây hiện tại
Quá khứ qua rồi, tương lai chưa chạm
Lá rụng bời bời… tuệ quán là đây.
N.H.Y