24/10/2022 20:36
Cuối tháng 10, thời gian như chia đôi. Ngày tới, nắng lên là của mùa thu. Đêm về, sương xuống, nhường chỗ cho đông. Hoa sữa nở, cơn gió lạnh đầu tiên nhởn nhơ trên phố. Hà Nội thoáng mưa. Không khí lạnh thoảng qua như tiếng thở dài. Chỉ là thoảng qua thôi, bởi mùa thu vẫn chùng chình, nửa luyến tiếc, nửa tạ từ. Và rồi sớm mai ra, trước sự ngạc nhiên của người đi đường: Ah, họa mi trắng tinh khôi đã nở rồi kìa. Mùa đông đang chạm ngõ. Mùa thu sắp ra đi. Giao mùa hiện hữu trong từng ánh mắt người.
Anh có nhìn thấy không anh
Những giọt thời gian trong nắng
Xôn xao chạm vào yên lặng
Trước khi về miền vắng tênh
Anh có nhìn thấy không anh
Gió bấc mùa hanh đến sớm
Hoa sữa cuối thu vừa chớm
Đã vùi hương thơm trong nhà
Em chỉ ước gì mùi hoa
Thoảng trong heo may trên phố
Đừng đặc sánh đêm thác đổ
Chiếc lá thức khô mắt rồi
Mùa thu còn đang mải chơi
Bãi bồi bâng khuâng lau trắng
Họa mi đã cười trong nắng
Anh ơi… trăng gầy, đông sang.
N.H.Y